Popular Searches:

#AI

#Audio

#Blog

#Design

#Culture

#Fashion

#Sports

#Entertainment

Cụ ông 65t lấy vợ trẻ 30t, đêm tân hôn cả nhà bỗng nghe tiếng th;ấ;t th;anh, mở cửa vào thì chứng kiến cảnh – News


Cả làng Đông Xá hôm ấy rộn ràng hẳn lên. Người ta bàn tán suốt mấy ngày trời về chuyện ông Hòa, 65 tuổi, tuyên bố lấy vợ.“Vợ mới chỉ ba mươi, nghe đâu là người ở thành phố chuyển về,” – ai cũng háo hức, vừa tò mò vừa có chút ngờ vực. Ông Hòa là…


Cả làng Đông Xá hôm ấy rộn ràng hẳn lên. Người ta bàn tán suốt mấy ngày trời về chuyện ông Hòa, 65 tuổi, tuyên bố lấy vợ.
“Vợ mới chỉ ba mươi, nghe đâu là người ở thành phố chuyển về,” – ai cũng háo hức, vừa tò mò vừa có chút ngờ vực.

Ông Hòa là người hiền lành, cả đời làm thợ mộc, vợ mất sớm, con cái đều lên thành phố làm ăn. Căn nhà cũ cuối xóm chỉ còn ông và mấy chậu cúc trước hiên. Nhiều năm sống một mình, cái cô đơn già nua như lớp rêu bám quanh tường, chỉ chờ một bàn tay đến phủi đi.

Rồi một ngày, cô Hạnh – người phụ nữ trẻ, xinh xắn, ăn nói nhỏ nhẹ – dọn về thuê nhà bên kia đường. Bà con thấy cô hay ghé sang trò chuyện, đỡ đần ông Hòa quét sân, nấu ăn. Chẳng mấy ai nghĩ, hai tháng sau, họ lại thấy ông Hòa dẫn cô ấy ra ủy ban đăng ký kết hôn.

Con cái ông ban đầu ngần ngại, nhưng thấy cô Hạnh chăm ông chu đáo, lại sợ cha buồn tuổi già nên ai cũng vun vào.
“Miễn sao bố vui, có người bầu bạn là được,” – thằng cả nói, đưa bố ít tiền làm đám cưới.

Đám cưới diễn ra giản dị nhưng ấm cúng. Cô dâu mặc áo dài hồng nhạt, ông Hòa cười tươi, ánh mắt long lanh như chàng trai mới đôi mươi. Cả làng ai cũng chúc phúc, bảo ông có phúc phần.

Nhưng niềm vui ấy chỉ tồn tại được đến đêm tân hôn.

Khoảng nửa đêm, tiếng la thất thanh vang lên từ căn nhà cuối ngõ khiến cả xóm bật dậy. Khi người ta chạy đến, cửa nhà vẫn khép hờ, đèn trong phòng chập chờn.

Trên sàn, ông Hòa nằm gục, mặt trắng bệch, hơi thở thoi thóp. Chiếc tủ gỗ bị mở toang, phong bì mừng cưới, số tiền con cái gửi biếu – biến mất sạch sẽ.

Còn cô dâu trẻ – chẳng ai thấy đâu nữa.
Chiếc váy cưới hồng vẫn vắt hờ trên thành ghế, còn mùi nước hoa vẫn vương nơi gối chăn.

Mấy hôm sau, công an xác nhận cô Hạnh chỉ là tên giả, đã từng gây ra vài vụ lừa đảo hôn nhân ở nhiều tỉnh. Cô ta lợi dụng lòng tin của những người đàn ông già sống cô quạnh, rồi bỏ trốn sau khi chiếm đoạt tài sản.

Ông Hòa may mắn sống sót sau cơn đột quỵ, nhưng từ đó ông không còn nói một lời nào về “vợ mới” nữa.
Trước hiên nhà, mấy chậu cúc vẫn nở vàng, nhưng chẳng còn ai thấy ông ngồi ngắm hoa buổi chiều như trước.

Người làng bảo, có những vết thương không nằm ở tim, mà nằm ở niềm tin – khi nó gãy, chẳng ai hàn lại được.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *